04 September, 2011

september 4

Con bướm ngồi ngắm con muỗi cái, sau khi thụ thai phải đi tìm nguồn máu nóng, sau đó tìm hồ nước mát để gửi những cái trứng nhỏ. Những cái trứng ấy hóa thành loài lăng quăng, rồi ấu trùng, rồi thoát bỏ thân xác để thành con muỗi bay.

Ở một góc vườn khác, con muỗi cũng quan sát con bướm từ kiếp sâu ăn những chiếc lá, tự dệt kén, và sau đó cắn cái kén hóa thân thành con bướm bay lang thang vườn cỏ hoa rực rỡ.

Tôi ngồi uống cà phê cùng nàng ở một buổi chiều trên sân vườn bé nhỏ.

Hôm nay nàng thật lộng lẫy, với búi tóc cao để lộ cần cổ trắng mịn, và áo đầm dài từ cổ xuống chân, mầu tím hoa cà xen lẫn mầu trắng nhờ nhờ.

- "Khi nào anh quay về?" Nàng chờ đợi tôi trả lời bằng ánh mắt chiếu thẳng vào đôi mắt tôi.

- "Anh không biết!"

- "Em sẽ nhớ anh!" Ánh mắt ấy vẫn chưa chịu rời đôi mắt tôi.

Tôi cầm lấy tay nàng, ôm vào lòng, nói khẽ "I'll be back!"

Nàng mượn tôi, bước lên chuyến xe tình yêu, tìm được sự thanh thản, và đang ghi danh để theo đuổi chương trình học phụ tá y khoa (certified nurse assistant).

Tôi mượn nàng, bước lên chuyến xe tình yêu, nghiệm được điều người ta có khả năng truyền tín hiệu bằng tư tưởng.

Khi nào nàng bước xuống chuyến xe ấy, tôi không biết. Nàng sẽ bước qua một chuyến xe khác sau khi trở lại trường huấn nghệ.

Khi nào tôi chuyển qua chuyến xe khác, nàng cũng không chắc, nhưng cảm nhận được nó ở thời điểm nào đó trong tương lai.

Chúng tôi bên nhau trên cùng chuyến xe này. Bây giờ. Ở đây. Khung trời xanh. Một giấc ngủ.

Một người đã đến từ đáy nước, và một người đã đến từ cái kén nhỏ mong manh.



Saint Petersburg, Florida
september 4, 2011