10 September, 2011

september 10 (2)



1 giờ chiều, tôi lại được ngồi sau nàng trên chiếc xe gắn máy dạo phố. Điểm đầu tiên là quán Bún Bò Đông Ba trên đường Nguyễn Du, Quận 1. Tôi ăn tô lớn, nàng tô nhỏ. Tôi thử luôn rau muống chẻ, bắp chuối và rau thơm. Ngon! Ăn xong, nhìn lên bảng tôi nhờ nàng gọi thêm đĩa bánh bèo cho hai đứa ăn chung. Hihi!

Trên đường đến Cafe Tibetan ở trên đường Tôn Thất Tùng, nàng chở tôi đi vòng chơi Chợ Bến Thành, Bến Bạch Đằng, Bờ Ke (con đường này - một bên là những quán nhậu, nhìn qua đống rác bên kia đường là con sông Sài Gòn). Quán cà phê được trang trí bằng mầu sắc và vật dụng của người Tây Tạng. Chúng tôi lên tầng thứ 3, nơi đó là sàn mây, với những miếng thảm bằng mây dầy cao khoảng 3 inch với nệm gối mềm. Nàng gọi ly trà Tây Tạng pha bằng sữa con bò Yak, tôi vẫn quen thuộc ly cà phê đen. Nghe nhạc kinh Tây Tạng, có lúc tôi nhắm mắt trôi bềnh bồng trong tâm cảm trắng như mây. Khoảng chừng 1 tiếng sau, những người khách ở tầng 2 đã đi, chúng tôi lại dọn xuống đó vì nơi đó họ đốt trầm hương trên ban thờ Phật. Nàng mơ màng nhìn khói tỏa nhẹ vào không gian, tôi hít hà hương thơm thoang thoảng và nằm dài trên ghế sofa, múa 2 tay với thế con Hạc trong Càn Khôn Thập Linh.

Trên đường ghé vào Dzambala Corp. System trên đường Hoa Lan, nàng ghé vào tiệm bánh mì Ngọc Mai trên đường Phan Xích Long, mua 2 ổ bánh mì, 1 ổ bánh mì không, và 1 cái bánh giò cho tôi. Sau đó, chúng tôi đến tiệm Dzambala Corp. System, nơi trưng bày bán kinh sách, pháp cụ cổ truyền văn hóa Tây Tạng. Tôi mua tặng nàng quyển kinh Mi Tiên Vấn Đáp, nàng mua cho bạn nàng quyển Tạng Thư Sống Chết (Sogyal Rinpoche, Ni sư Thích Nữ Trí Hải dịch), một gói hương trầm bột, và khay để đốt. Nàng đưa tôi đi qua chợ Nguyễn Đình Chiều cho tôi được thấy cảnh chợ chiều.

Về đến khách sạn, tôi đớp ngay ổ bánh mì thịt! Sau đó thấy bụng êm ả không có chuyện gì, tôi có thể 90% yên tâm là mình sẽ không bị đau bụng vì thức ăn. Quá đã!