11 September, 2011

september 12

Buổi chiều hôm qua, chúng tôi đến tiệm The Sushi Bar, trên đường Tôn Đức Thắng. Cả chuyến đi trong cơn mưa lất phất trên chiếc xe gắn máy thật tình tứ. Quán này trang trí đẹp. Chúng tôi ngồi ngoài sân dưới mái hiên thông thoáng, thưởng thức sashimi và kèm thêm chai sake nóng. Vừa ăn vừa nói chuyện về đời sống. Vì hôm qua là ngày quốc tang, nên những nơi giải trí đều đóng cửa, nên đành về nhà. Thay quần áo xong, tôi lăn ra ngủ đến 3 giờ sáng.

Ở Sài Gòn mới được có mấy ngày, nhìn lại quãng thời gian ở Mỹ, nhìn lại bạn bè thân quyến, bỗng dưng thấy cả tấm lòng mở từ bi. Ước gì mình được chia xẻ niềm hạnh phúc đang có đến từng người. Gọi điện thoại về người trong gia đình mà chẳng được gặp ai, chỉ nói chuyện được với dì Vân. Dì vẫn theo dõi từng bước chân, từng hơi thở của cháu mình. Hai dì cháu đều đồng ý với nhau, là ở bất cứ nơi nào, khi lòng đã gửi trong Đạo thì tất cả đều thênh thang.

Chắc chắn một điều, là đang cưỡi ngựa xem hoa, cái gì cũng đẹp! Nếu có phải tìm đồng tiền để sống còn ở thành phố, chắc cũng châm khi phải đối phó với cái mặt trái của xã hội! Oh well... tôi cảm tạ đời sống cho tôi được cơ hội để nhận lãnh những may mắn, những ngọt ngào, những niềm an vui, những con người đã và đang hiện diện trong kiếp sống.