23 September, 2011

september 23




Tôi thức giấc lúc 6 giờ sáng. Tắm rửa vệ sinh, lên net trả lời vài cái điện thư. Thay quần áo, xuống lầu ăn sáng. 7 giờ 15 tôi gọi cho nàng đánh thức giấc ngủ. 8 giờ xe đến, đón tôi đi Bình Dương.

Trung Tâm Nhân Đạo Quê Hương, do cô Huỳnh Tiểu Hương sáng lập, là nơi có khoảng chừng 200 đứa trẻ mồ côi và tàn tật, từ sơ sinh đến 18 tuổi. Nơi an trú cho các em có nơi ăn chốn ở, được trông nom bởi những các thiện nguyện viên được trả với mức lương thật khiêm nhường cho dịch vụ thật là mệt mỏi. Tôi liên lạc với cô Tiểu Hương từ ngày 15, cho đến hôm nay mới gặp được nhau. Sau 10 phút ngồi hàn huyên, anh Long, phó giám đốc trung tâm, đưa chúng tôi đi tham quan từng phòng từng góc của các em sinh sống. Có mấy bé chưa đi được nằm đây đó trong khu sơ sinh ăn sữa, ở góc khác mấy cô giúp việc đang tắm cho từng em, ở góc kia mấy em lớn hơn đang lấy vòi nước và chổi chùi sàn phòng ngủ. Tôi và nàng đi dạo vào phòng máy điện toán, phòng y tế, qua cái sân chơi cho mấy em lên hai lên ba, liếc nhìn vào phòng ngủ của các em bị mù, bị khuyết tật. Tất cả các em trong đây trên giấy tờ đều được mang họ Huỳnh, tức họ mẹ là Huỳnh Tiểu Hương. Nhiều em bé mặt mũi xinh lắm cơ! Có 2 chú bé bám chặt lấy tôi khi tôi bế lên, có lẽ chú nào cũng ít được ai bồng bế. Cũng may, vì hôm nay thứ Sáu, một số các em đang đi học, nên chúng tôi được đi dạo khắp trung tâm.

Luật lệ của trung tâm khá khắt khe, tuy nhiên cũng có lúc phải du di vì giờ giấc các em sơ sinh còn bú đêm hoặc những đứa trẻ đang đau ốm. Công việc lo cho các em thật chật vật, từ buổi sáng các em dậy vệ sinh, ăn sáng, đến trường, đến khi chiều về sinh hoạt cho đến khi giờ đi ngủ. Tôi tạm hình dung trong đầu, với số người giúp việc quá ít với một đám con nít inh ỏi cả ngày thật gian nan - không có tấm lòng lớn không thể kham nổi công việc. Những góc cạnh tua tủa, những sàn men ướt trơn, các em bé không ít thì nhiều cũng phải có đứa bị thương. So với tiêu chuẩn của Hoa Kỳ, thì trung tâm này sẽ phải đóng cửa ngay tức thì. Biết thì biết vậy, nhưng ai cho các cháu bé mồ côi, nếu trung tâm này không có đây!?! Hình như linh tính các em cũng tự sắp xếp được những rủi ro đầy rẫy đó đây. Tôi góp ý là muốn ở lại để giúp cho trung tâm đối ngoại xin ngân quỹ với những foundation bên Hoa Kỳ, kèm các em cấp 3 thêm Anh Văn - và Photoshop, graphic design sau này sau khi xin được dàn máy tốt hơn. Hương và anh Long rất vui mừng. Tôi hẹn đầu tháng, tôi sẽ trở lại và ở lại trung tâm sinh hoạt và bắt đầu vào công việc. Tôi thật sự quý tấm lòng chân chất đầy vị tha của Tiểu Hương.

Ở chơi đến 12 giờ trưa, tôi và nàng lên xe về Sài Gòn. Ghé vào quán Món Huế, chúng tôi chia nhau ăn bánh bèo đĩa, bánh ướt cuốn thịt, còn tôi đèo thêm tô bún bò. Ở chơi bên nhau gần 7 giờ tối, chúng tôi chia tay. Một ngày viên mãn.