31 December, 2011

December 31

Sài Gòn đã đón năm 2012 với pháo hoa trên đường Nguyễn Huệ. Từ ban công nhà tôi ở quận Phú Nhuận, tôi đứng ngó về hướng quận 1, ngắm bầu ánh sáng lóe lên như từng cơn sóng. Hiện giờ đã là ngày mồng 1 tháng 1 năm 2012 ở Việt Nam, và bên Mỹ đang chuẩn bị "count down" đón chào năm mới!

Đêm qua, tôi nằm cố gắng nhớ xem năm ngoái mình ở đâu (?) làm gì (?) với ai (?). Tìm lại trong blog tháng 12 năm 2010, trí nhớ vẫn hoàn toàn đặc kịt, không thể nào hồi tưởng lại được mẩu ký ức nào. Tôi tự hỏi "phải chăng tôi vẫn đón nhận cuộc đời là một giấc mộng lớn?" Dễ dãi đón nhận và cũng thản nhiên buông xuống. 

Ngẫm nghĩ thêm, đúc kết lại sự việc của năm 2011, tôi có cảm nhận 3 năm qua, bắt đầu từ năm 2009 là mốc thời gian bắt đầu cho sự việc tái tạo lại nhân sinh quan, đã đến lúc tạm đủ để cho tôi sàng sẩy. Tôi đã và đang đón vào không gian riêng một hình hài, một tâm tư, một vũ trụ lạ lẫm được thể hiện qua người bạn gái của tôi ở Sài Gòn. Đây cũng là phần thưởng mà đằng sau nó là sự thử thách mà tôi sẽ phải tự chiêm nghiệm lấy cho chính mình điều gì đó sâu xa hơn trong cuộc sống.

Những gì đã qua, đã trôi qua ...

Chiều hôm qua, tôi đi tìm sử thi Tây Nguyên bản "Trường Ca Đam San" có đoạn này...

"Hãy đánh những cái chiêng kêu thanh nhất, những chiêng kêu trầm nhất. Đánh nhè nhẹ cho gió đưa xuống đất. Đánh cho tiếng chiêng vang xa khắp xứ! Đánh cho tiếng chiêng luồn qua sàn lan đi xa. Đánh cho tiếng chiêng vượt qua mái nhà vọng lên trời. Đánh cho khỉ trên cây cũng quên bám chặt vào cành đến phải ngã xuống đất! Đánh cho ma quỷ mê mải nghe đến quên làm hại con người. Đánh cho chuột sóc quên đào hang, cho rắn nằm ngay đơ, cho thỏ phải giật mình, cho hươu nai đứng nghe quên ăn cỏ, cho tất cả chỉ còn lắng nghe tiếng chiêng của Đam San!...".

... tạm dùng để đánh dấu cho ngày cuối năm 2011.


28 December, 2011

December 29

Sáng qua đang đánh bi da với Lâm, anh Sơn gọi điện thoại rủ đi uống cà phê. Anh đưa tôi đến quán cà phê Thùy Dương mới khai trương được vài ngày. Chung quanh khuôn viên khá rộng vẫn còn nơi cần tu bổ chưa làm xong, nhưng quang cảnh nhẹ nhàng thông thoáng. Ở đấy, tôi được bà chủ, người gốc Quảng Ngãi, đãi ăn trưa là tô canh con don. Whoa! Ngon lắm!

2.

Nhẫn đã được đặt, thiệp cưới cũng đang được thiết kế lên máy in. Tâm thức dạo này cô độc và êm ái tương tự như thời gian ở chùa năm 2010, chỉ có mình và trời đất thênh thang. Nghĩ cho cùng, tất cả mọi ràng buộc là chính mình tạo ra, chứ chẳng có ai có thể bắt mình làm nô lệ cho cái sợ, vì tự mình cũng chẳng còn tranh chấp hơn thua gì với ai. Tất cả đến và đi đều theo tự tánh của nó! Hì!

27 December, 2011

December 28

Qua một thời gian theo dõi những chương trình trên đài truyền hình, tôi nhận thấy 70 phần trăm xoay quanh đề tài tình cảm xã hội. Phim của Trung Quốc, Hàn Quốc, thi thoảng lồng bối cảnh lịch sử và kiếm hiệp, phim Việt Nam hầu hết như soap opera gồm nhiều tập với chủ đề liên hệ nam nữ và những khúc mắc vướng víu éo le khá tiêu cực. Có lẽ tôi đã chẳng đủ kiên nhẫn để xem cho hết tập phim, nên chưa học được cái gì tích cực chăng? 10 phần trăm còn lại là thể thao hầu hết là chương trình đá bóng. Còn lại những đài ngoại quốc như của Hoa Kỳ gồm có kênh MovieMax, HBO, ESPN, Cartoon Network, Discovery, Animal Planet còn có chút giá trị cho kiến thức khoa học; của Pháp xoay quanh tin tức và văn nghệ; của Thái, đá banh; của Úc tin tức và giải trí; của Việt Nam, quảng cáo và âm nhạc giải trí.

Tóm lại, chương trình phát sóng ở Việt Nam cũng gần như ở bên Mỹ, chỉ xoay quanh 2 đề tài: khơi mở những vướng mắc hệ lụy tình cảm, và sức mạnh quyền lực tranh chấp hơn thua, nhưng ở Sài Gòn chương trình cung cấp kiến thức khoa học và nghệ thuật có phần khan hiếm hơn.

 

2.
 
Hôm qua, con bé lớn, Khánh Anh bực bội gì với ai đó, viết trên Facebook những lời phê phán nặng nề về cá tính người nào đó. Tôi viết cho lại trong trang của nó "điều quan trọng là biết mình là ai, chứ không phải là ai đó thế nào?"

Qua năm tháng thăng trầm, với tâm hồn nhạy cảm cố hữu, tôi đã tự nghiệm thấy cái giận cái vui của mình rất dễ bùng phát. Chỉ cần một sát na, tôi có thể rơi vào trạng thái trầm cảm hay điên cuồng. Chỉ cần một thoáng chấp trước, tôi có thể cảm thấy hận thù hoặc say mê. Tất cả những cái mầm trong tâm, nằm sẵn trong mình như kho đạn sẵn sàng bùng nổ. Đến một hôm, nhận diện được chúng, tôi bước qua thật nhẹ nhàng trong mọi tình huống. Lâu lâu, tôi vẫn thấy nó ẩn hiện đâu đó, ẩn núp dưới nhiều khuôn mặt khác nhau. Tôi cẩn thận từng ý nghĩ của mình như đang đi chân trần dò dẫm từng bước trên mặt đường loang loáng nhớt xe.

Ở Sài Gòn một thời gian đụng chạm với người dân, niềm lạc quan của tôi cũng phần nào chín chắn hơn. Tôi hay thường nói đùa với người trong nhà và vài người bạn thân, "nhìn người dân ở đây, thương thì thương, nhưng tin thì không!" Nó có vẻ nghịch với xã hội của Mỹ, "tin thì tin; thương, lại là chuyện khác!" hihi...

Từ đó, tôi càng yêu mầu lam vô ngại. Từ đó, con đường tôi đi càng hiện lên nét rõ ràng. Điều tôi nghiệm được trong cuộc sống với con mình là, nó sống tốt với chính nó đã là hành động săn sóc tôi rồi. Chẳng đòi hỏi gì hơn.

 

25 December, 2011

December 25 (2)

Màu Lam là màu khói hương trầm, tượng trưng cho sự thanh khiết, hướng thượng cao cả.

Màu lam là màu hoại sắc, không loè loẹt, tổng hợp của nhiều màu, nói lên tinh thần bình đẳng tuyệt đối của Đạo Phật.

Đồng phục màu lam còn toát lên ý nghĩa “đồng sự” của đoàn sinh GĐPT. Vào GĐPT, gia nhập tổ chức áo lam, em luôn giữ gìn nhân cách, phẩm hạnh để tự truyền Phật Đạo, tự thân quất ngã “Cái tôi” trong tinh thần xây dựng tự ngã hòa đồng.


Nguồn: Gia Đình Phật Tử Việt Nam

Bình đẳng: Tổ chức GĐPT gồm đủ mọi thành phần, từ một em bé lên năm đến một cụ già bảy tám mươi tuổi; từ một người lao động tay chân đến những người học rộng tài cao; từ một em học sinh vỡ lòng đến một vị giáo sư kinh nghiệm. Tất cả đều đến với nhau trong tinh thần bình đẳng, san sẻ từ cái vui đến cái khổ mà không bao giờ phân bì hơn thua cao thấp.

Hòa đồng: Màu lam là màu hòa hợp với thiên nhiên và màu sắc. Màu lam có thể đứng chung với bất cứ màu nào mà không quá nổi bật hoặc chìm đắm. Nếu một màu sặc sỡ như đen hoặc đỏ, thì màu lam là một màu nhu hòa. Nếu một buổi trời nắng chang chang, màu lam là một màu dịu mát. Nếu một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo, thì màu lam là màu mang theo hơi ấm. Tất cả đó là mục đích của Tổ Chức là luôn đem vui cứu khổ đến cho muôn loài.

Tinh tấn và nhẫn nhục: Màu lam là một màu dễ cảm mến. Người mặc áo màu lam vào mình cũng không thể nóng nảy, hoặc u buồn mà phải luôn luôn nhẫn nhục và tinh tấn trên đường tu học và giúp ích mọi loài.

Màu lam là một màu dễ dơ nhưng khó thấy, biểu lộ cho một tinh thần của Phật Giáo. Phật tánh hay ma tánh cũng tại tâm ta. Nếu chúng ta vẫn mãi chạy theo tham dục thì Phật tánh cứ mãi che khuất. Nếu chúng ta biết xa dần dục vọng thì Phật tánh lại càng ngày càng tăng trưởng trong tâm chúng ta.

Chiếc áo Lam của tổ chức mang một ý nghĩa thật cao quý. Chúng ta nên cố gắng giữ gìn chiếc áo cũng như giữ gìn thân tâm của chúng ta phải luôn trong sạch. Không làm hoen ố nó. Có như vậy mới xứng đáng là một đoàn sinh của Tổ Chức.

Nguồn: Gia Đình Phật Tử Việt Nam Âu Châu



2.

Khi mới về Sài Gòn, tôi có mua một bộ thường y mầu lam ở chùa Vĩnh Nghiêm. Tôi vẫn để chiếc áo ấy trong ngăn tủ, mà chỉ xài cái quần khi ở trong nhà, khi ngủ, vì quần may theo kiểu quần bà ba, nhẹ và thoáng.

Một hôm, tôi lấy chiếc áo lam ấy ra với lời cầu hôn.

Với tâm thức của tôi, tín vật cầu hôn này mang rất nhiều ý nghĩa đẹp. Con đường mầu lam.


3.

Nàng và tôi cùng song thân của nàng đã đồng ý chọn ngày 10 tháng 3, 2012 để tổ chức buổi lễ đính hôn ở Bà Láp - quê nội của nàng ở gần thành phố Phan Rang. Hôn lễ theo phong cách người Hoa, sẽ chỉ có sự hiện diện của những người thân thuộc trong họ và vài người bạn chí thân của mẹ nàng và nàng. Đặc biệt, bác của nàng đã nhận lời lo cho bữa tiệc chay ngày hôm đó.

Cậu mợ của tôi cũng đã qua viếng thăm ông bà ngoại và thân quyến nàng ở Milpitas cũng trong ngày hôm nay, để chuyển lời xin phép ông bà cho chúng tôi qua lại tìm hiểu nhau cho đến ngày đính hôn. Tôi nghe cậu kể những chi tiết nhỏ thôi nhưng đầy niềm vui.



4.

Ngày hôm nay là ngày kỷ niệm chúng tôi quen nhau 1 năm tròn. Chúng tôi lặng lẽ bên nhau trong cõi riêng thưởng thức không khí an vui của một ngày.



24 December, 2011

December 25

Đã có vạn sinh tất nhiên đã vạn hợp. 
Đã có vạn hợp tất nhiên đã vạn hòa. 
Đã có vạn hòa tất nhiên đã vạn hóa. 
Đã có vạn hóa tất nhiên đã vạn an. 
Đã có vạn an tất nhiên đã vạn hỷ :)

22 December, 2011

Mother in the dream - Uudam




- Ước mơ của cháu là gì?
- Cháu muốn phát minh ra một loại mực đặc biệt, mà khi đổ xuống đất nó sẽ biến cả trái đất thành cánh đồng cỏ xanh tươi.

21 December, 2011

December 22

Đang đi trên đường, bỗng dưng một cơn mưa đổ xuống. Tôi có thể rất vui đưa mặt lên trời đón những hạt mưa. Tôi cũng có thể lầu bầu cáu kỉnh.

Đến xem căn nhà trồng đầy hoa hồng, mà tôi lại dị ứng với hương của nó. Tôi sẽ tính nhẩm, nếu như mua được giá hời, rồi phá vườn hồng, để trồng rau. Hoặc, tôi cũng có thể từ chối mua căn nhà xinh xắn ấy.

Bạn có thấy tôi muốn nói cái yêu, cái ghét, cái định kiến, cái chấp trước là của riêng tôi.

Bạn có thể đang ngồi trong nhà ngắm mưa và đang ước muốn ra chơi với nó, hoặc đang mừng trong bụng vì đã có nơi trú ẩn an toàn khô ráo. Bạn cũng có thể chọn lựa đời sống du mục, không nhà, lang bang chân trời góc bể, mưu cầu hạnh phúc riêng của bạn.

Trong đời sống, bạn có đủ ngũ quan để giúp bạn ghi nhận hiện tượng, có đủ tư duy và cảm nhận để diễn giải chúng, và để thích để ghét.

Theo Trang-tử, Tánh (tự nhiên) của vạn vật, thì không đồng nhau: mỗi vật đều có chỗ nhận cho là đẹp, là hay, là phải, riêng của vật ấy. Cho nên không cần phải cưỡng ép cho tất cả đều đồng nhau, mà cũng không sao cưỡng ép cho đồng được. Chỗ không đồng của vạn vật, ta phải biết nhận lãnh nó, biết “chịu” nó, đó tức là dùng chỗ “không đồng” mà làm cho “đồng” vậy. (Nam Hoa Kinh - Trang Tử)

Bạn có khả năng "chịu" được bao nhiêu cái bất đồng?

Đến một quán nước, tôi thích gọi ly cà phê đen, bạn thích gọi ly sinh tố. Chúng ta vui vẻ ngồi nói chuyện cùng nhau nhé! Tạo thêm chi phiền phức bằng câu nói cà phê có hại cho sức khỏe, rồi sau đó lại phê bình thêm cá tính của tôi là cố chấp biết cà phê không tốt cho sức khỏe mà vẫn uống?




20 December, 2011

December 20

vẫn biết cà phê là phù vân
còn ly cà phê cứ thưởng thức cho đến khi nào cạn

19 December, 2011

Kỉ luật bên trong và tình yêu (Osho)

Bất kì cái gì bạn có thể gọi là yêu đều là cơn điên, cơn sốt, một loại bồn chồn hoá học; nó không phải là yêu. Làm sao bạn có thể yêu được? Yêu xảy ra chỉ như cái bóng của thiền. Khi bạn đã trở nên tỉnh táo thế, nảy sinh một phẩm chất mới - đó là yêu. Ngay bây giờ bạn có yêu là ghen tị, cạnh tranh, sở hữu, giận dữ, hận thù. Có thể bạn chán ngán với bản thân bạn, bạn không thể ở với bản thân bạn, cho nên bạn cần ai đó; và bạn gọi nó là yêu. Bạn níu bám lấy ai đó, bạn chi phối ai đó, bạn cố gắng thao túng ai đó. Nó là chính trị chứ không phải yêu, nó là tham vọng để chi phối chứ không phải yêu. Và một cách tự nhiên nó dẫn bạn tới địa ngục, một cách tự nhiên nó làm cho bạn ngày một khổ hơn.



18 December, 2011

December 18

Còn vài ngày nữa là Giáng Sinh là ngày kỷ niệm chúng tôi quen nhau. 

Chiều nay, hai đứa nằm bên nhau nhìn lại chặng đường đã qua, đều cảm giác như đã qua nhiều kiếp lắm rồi. Quá nhiều kỷ niệm và thay đổi trong tâm hồn. Tôi hay thường giới thiệu với những người quen ở Sài Gòn, nàng là vị thầy của tôi, vì thật sự tôi đã nhìn nhận ra rất nhiều khuyết điểm của mình khi đối tác với nàng. Bây giờ, tôi nói chậm rãi hơn, suy nghĩ chín chắn hơn, không còn nhập nhằng vướng víu trong cái lưới tình cảm chung quanh, và đón nhận liên hệ tình yêu thông thoáng hơn xưa rất nhiều. 

Buổi tối, từ lan can lầu 3 nhìn theo bóng dáng nàng về nhà, không còn thấy nét cô độc của nàng vương vất đâu đó như ngày nào. Chúng tôi đả thông được nhiều vấn đề quan trọng mà chẳng cần phải lớn tiếng, chẳng cần phải nhịn gì nhau. Chuyện gì không vừa lòng cứ nói toẹt ra, bàn thảo, rồi mỗi người tự điều chỉnh lấy mực thước mới cho chính mình. Tôi và nàng cố gắng đối xử với nhau như 2 chủ thể, tôn trọng cá tính khác biệt trong từng tư duy và cảm nhận. Nói ra thì dễ, nhưng chỉ cần lơ đãng một tị thôi, câu chuyện có thể lệch đi một dặm xa lắc xa lơ rồi. Càng ngày sự cảm thông càng lớn hơn và nhịp nhàng hơn khi bên nhau. Điều thích nhất là chúng tôi đều thích cuộc sống không câu nệ hình thức.

Chúng tôi cùng biết rằng chẳng mấy ai hiểu được sự lựa chọn của 2 đứa, để rồi thêm quyết định làm bạn đồng hành. Chúng tôi bằng lòng đón nhận đó là điều rất hiển nhiên.

Hì!



 

14 December, 2011

góp nhặt (3)...

Tôi cho rằng tính hài hước liên quan mật thiết với tinh thần thực tế. Hài hước có khi là độc ác vì làm cho người ta vỡ mộng, nhưng chính nhờ vậy mà ta khỏi đâm đầu vào bức tường đá của thực tế. Hài hước cũng làm giảm cái nhiệt tâm của người ta, nhưng nhờ vậy mà người ta mới thọ.

Chỉ biết thực tế mà không biết hài hước, tức là loài vật.
Biết mộng tưởng mà không biết hài hước thì là cuồng nhiệt.
Biết thực tế và biết mộng tưởng là có lí tưởng.
Biết thực tế và biết hài hước là có óc bảo thủ.
Biết mộng tưởng lại thêm óc hài hước thì là mộng.
Biết thực tế, biết mộng tưởng, lại biết hài hước là biết mình.

Vậy người khôn ngoan, sáng suốt, biết dùng tinh thần hài hước và thực tế mà điều hòa mơ mộng hoặc lí tưởng của mình.

(Lâm Ngữ Đường - Sống Đẹp)




2.




"Find the sublime in the simple.
"Find the stillness in the movement.
"Find the one in the many."



12 December, 2011

december 12

Cả tuần qua, sinh hoạt cùng cậu mợ, chẳng có thời gian trống trải nào để viết lách. Hết ăn lại uống, hết chơi lại ngủ, hết cà phê lại trà và kem. Nhìn đồ ăn ngán ngẩm quá!

Đang thấy mình dù ở bất cứ nơi nào, tôi cũng đang nghiệm nhiều điều trong cuộc sống. Có những điều manh mún đang muốn ló ra đâu đó, như đang chực ùa tràn vào lòng khi mình có đủ một khoảng trống. Có vài ý niệm chợt đến rồi chợt đi. Đôi khi muốn gọi để nói chuyện với người bạn tâm giao, mà suy nghĩ một chút, lại thấy mình không biết muốn nói gì, nên lại thôi. Có những lúc thấy rõ mình đang dạt bên kia, dạt bên này như kẻ say mà còn tỉnh. 

Bềnh bồng!

2.

Khi bạn yêu thương ai, món quà lớn nhất bạn có thể cho được chính là sự an lạc. Tự niềm an lạc giúp cho tâm thức người ấy thoát khỏi bóng tối đau khổ, họ không còn phải sống trong nghi ngờ, giận hờn, tham lam chiếm hữu.

Chỉ có người bạn chân tình mới có thể nhìn thấy nó và đón nhận nó.

3.

What's the difference between a casual friend or acquaintance and a true friend?  Well there were a few e-mail chains that I've combined here. Do you have "true" friends (family doesn't count!)?

    A good friend will tell you what you want to hear.
    A true friend will always tell the truth.

    A good friend seeks to talk with you about your problems.
    A true friend seeks to help you with your problems.

    A good friend will be there for you all through school.
    A true friend will be there till the day you die.

    A good friend will bail you out of prison.
    A true friend will be sitting next to you saying
    "damn that was fun!".

    A good friend brings a bottle of wine to your party.
    A true friend comes early to help you cook and stays late to help you clean.

    A good friend hates it when you call after they've gone to bed.
    A true friend asks you why you took so long to call.

    A good friend wonders about your romantic history.
    A true friend could blackmail you with it.

    A good friend thinks the friendship is over when you have an argument.
    A true friend calls you after you had a fight.

    A good friend, when visiting, acts like a guest.
    A true friend opens your refrigerator and helps himself.

    A good friend has never seen you cry.
    A true friend has shoulders soggy from your tears.

    A good friend doesn't know your parents' first names.
    A true friend has their phone numbers in his address book.

    A good friend expects you to always be there for them.
    A true friend expects to always be there for you.

    A good friend is someone you enjoy hanging out with.
    A [true] friend is someone you need. (Neil Diamond, Heartlight)



Nguồn

05 December, 2011

@ Chùa Vĩnh Nghiêm (december 3, 2011)

Hòa, cậu Thụ, cậu Thuyên, cô Bích, Thanh

Cậu Thụ, cậu Thuyên, cô Bích, Thanh, Hòa & Nghi

Hòa & Nghi

03 December, 2011

december 4

Trong đời sống, chẳng mấy ai tránh được đong đếm hạnh phúc của mình, không bằng cách này cũng bằng cách khác. Nếu không đong đếm, chẳng ai biết mình đang làm gì, đi đâu, được gì (?) Nó chỉ là phương tiện để định hướng, để biết mình đang đi đúng đường. Cái khó là chúng ta sẽ dễ lạm vào nó, và xem nó là mục tiêu trong đời sống.

Đong đếm? Vâng! Một chuyện đương nhiên phải có! Vì nó là phương tiện cho lòng tham cầu. Mà đã là con người, mấy ai tránh được điều này.

Vị chân tu sẽ phải xem xét thân tâm ý lời của mình có đưa đến một mục tiêu tối hậu hay không? Nhà kinh doanh cũng phải dùng những biểu đồ, và kinh nghiệm sống để định hình một mô hình kiếm lợi nhuận. Vợ chồng cũng phải có những phương tiện để đong đếm tình cảm qua quà cáp, cách dùng tiền, cách dùng thời gian, cách chăm sóc cho nhau. Học trò cũng phải đong đếm sự thành đạt của mình bằng những bài thi bài tập. Tùy theo mỗi tầng tâm thức, chúng ta sẽ có mỗi cách đong đếm khác nhau. Nếu nói ai đúng ai sai thì cũng không thể. Vì trên nhân sinh quan xã hội cách này đúng cho người này thì lại trật lất với người kia. Bức tranh phức tạp nhiều mầu sắc nhiều góc cạnh đối xứng và xen lẫn vào nhau như một ma trận.

We hold these truths to be self-evident, that all men are created equal, that they are endowed by their Creator with certain unalienable Rights, that among these are Life, Liberty and the pursuit of Happiness. (United States Declaration of Independence) Tất cả mọi người sinh ra đều được đặc quyền (unalienable rights) bình đẳng lựa chọn cho chính mình sự sống, tự do, và phương thức tìm sự an lạc. Unalienable có nghĩa là không thể chuyển nhượng được. Vâng! Trong hiến pháp độc lập của Hoa Kỳ, một quốc gia đã cho tôi rất nhiều quyền lợi và trí tuệ qua cách sống của người dân. Tôi tôn trọng sự riêng tư của mọi người chung quanh, tôn trọng cách họ tư duy, và cách họ đong đếm hạnh phúc - ngay cả với con cái, tôi lúc nào cũng dành ưu tiên cho nó sự lựa chọn mà không áp đặt nó dưới sự suy nghĩ của tôi. Tôi sẵn sàng đón nhận tất cả sự khác biệt, và coi đó là bức tranh xã hội. Đôi khi bạn sẽ thấy tôi chỉ cười khi nghe bạn nói lên tâm tư của bạn. Sự im lặng, nụ cười, hay tiếng cười cũng chỉ là cách tôi cho bạn biết tôi đang lắng nghe và đón nhận tâm thức bạn mà không phê phán đúng sai. Bạn có thể cho đó là cách sống thụ động! Vâng! Tôi cũng chỉ là một ý niệm trong dòng ý niệm muôn trùng ý niệm đang diễn tiến trong vũ trụ. Khi bạn thấy tôi vẫn làm khác đi cách bạn cho là đúng, thì xin bạn tha thứ cho tôi, vì tôi cần phải kinh qua chặng đường tâm thức nào đó bằng sự trải nghiệm của chính mình. 


Hì! Chúc an vui cho nhau nhé!




"IF" by Rudyard Kipling





If
Rudyard Kipling



If you can keep your head when all about you
Are losing theirs and blaming it on you;
If you can trust yourself when all men doubt you,
But make allowance for their doubting too;
If you can wait and not be tired by waiting,
Or, being lied about, don't deal in lies,
Or, being hated, don't give way to hating,
And yet don't look too good, nor talk too wise;

If you can dream - and not make dreams your master;
If you can think - and not make thoughts your aim;
If you can meet with triumph and disaster
And treat those two imposters just the same;
If you can bear to hear the truth you've spoken
Twisted by knaves to make a trap for fools,
Or watch the things you gave your life to broken,
And stoop and build 'em up with wornout tools;

If you can make one heap of all your winnings
And risk it on one turn of pitch-and-toss,
And lose, and start again at your beginnings
And never breath a word about your loss;
If you can force your heart and nerve and sinew
To serve your turn long after they are gone,
And so hold on when there is nothing in you
Except the Will which says to them: "Hold on";

If you can talk with crowds and keep your virtue,
Or walk with kings - nor lose the common touch;
If neither foes nor loving friends can hurt you;
If all men count with you, but none too much;
If you can fill the unforgiving minute
With sixty seconds' worth of distance run -
Yours is the Earth and everything that's in it,
And - which is more - you'll be a Man my son!