05 February, 2011

Sẻ / Xẻ

San (sẻ)
刊 khan, san (5n)

    1 : Chặt. Như khan mộc 刊木 chặt cây.
    2 : Khắc. Như khan bản 刊本 khắc bản in.
    3 : Tước bỏ. Như danh luận bất khan 名論不刊 nhời bàn hay không bao giờ bỏ được. Tục quen gọi là san.


Chia (xẻ)
捨 xả (11n)

    1 : Vất bỏ. Như xả thân hoằng đạo 捨身弘道 bỏ mình làm việc đạo.
    2 : Bỏ. Như kiên trì bất xả 堅持不捨 cố giữ chẳng bỏ, luyến luyến bất xả 戀戀不捨 quyến luyến không dời được. Ðời xưa thông dụng như chữ xả 舍. Như thí xả 施捨 cho giúp, cũng viết là 施舍.

-----

Giả tỉ như có hành tinh nào đó bay lạc vào quỹ đạo, sẻ trăng ra làm đôi cũng là điều có thể xảy ra. Nhưng lúc đó là chuyện khác rồi, tính sau ha :) Thơ thuộc về tâm về ý, nên là "Vầng trăng ai xẻ làm đôi... nửa soi gối chiếc, nửa soi dặm trường"... (Kiều).

Ta thường xẻ cái áo làm giẻ rách, nhưng sẻ manh áo cho nhau ấm thân, sẻ chén cơm cho nhau ấm lòng.  


2. 

Tiếng Việt thật là mến yêu! Chung vui, nhưng lại chia buồn. Phiếm vài dòng lan man ngày xuân cho vui cửa vui nhà, vui ta vui người! Hì!



3.

Sau ba ngày oi bức, đến khoảng 11 giờ trưa, trời đổ mưa. Ôi cơn mưa mát lành. Ăn cơm trưa xong, tôi pha ly cà phê, ngồi vào ghế bành, ngắm sân cỏ và hàng cây trước cửa nhà. Tôi vẫn thích gọi mưa là em

- Vì sao thế? 

- Tôi cũng chẳng rõ. 

Cũng có thể em chợt đến chợt đi...? (Nguyên Sa). Em là mưa, không phải là trời, nhưng em vẫn vô hình tướng như trời. Dù tôi có hứng em vào lòng tay, em cũng chẳng bao giờ ở lại. Vì thế... tôi trồng một hàng cây, một vườn cỏ hoa...

Nói đến hoa lá, lại nhớ đến Bùi Giáng đầu khe lá cỏ phai rồi, đá vang tiếng ngựa bên lời ước mong; nhớ đến Tagore...  

Hoàng hậu. Ngươi còn cầu mong gì khi đêm đã khuya? 

Tôi bộc. Xin cho tôi được làm kẻ chăm sóc vườn hoa của Người.

Tagore là nhà thơ hay là thi sĩ? Bùi Giáng là thi sĩ hay nhà thơ?

Chẹp! Tôi vẫn thường chiêm bao trong mộng mị, và hôm nay... mộng mị trong chiêm bao, nữa rồi.