12 February, 2011

MBTI (2)

Sau khi nhận được điện thư tôi gửi khoe là tôi từ INTP đổi qua INFJ, M gửi điện thư cho tôi.

Hello Hoa!
Whoa! You know yourself better now. I'm happy for you :)


Tôi không hiểu rõ lý do, nên không trả lời. Sau đó, nàng gửi thêm một lá thư nữa, hỏi web site nào tôi đã đăng ký để trắc nghiệm lại cá tính của mình.

Buổi tối tôi điện thoại hỏi tại sao nàng lại chúc mừng tôi, thì M kể là sau khi nhận được điện thư, nàng đi hỏi một người trong sở chuyên môn nghiên cứu MBTI là có chuyện đó xảy ra không? Bà ta khẳng định chuyện đó chỉ xảy ra khi cá nhân nào đó nhìn rõ được cái bản tánh khi mới lọt lòng của mình. Lý do chỉ giản dị có thế!

Lúc đó, tôi nhớ lại những lời dạy trong kinh điển Phật giáo, và nghiệm được lời dạy của thầy mình khi xưa: Khi hạnh nguyện đổi, phương tiện đổi.

Ở bên kia đường dây, M vẫn tập thể dục trên máy xe đạp, tập yoga, xuống bếp ăn uống cùng tôi qua điện thoại. Câu chuyện chính vẫn chỉ xoáy quanh sự trao đổi về kinh nghiệm bản thân được lồng vào lăng kính MBTI. Đóng kịch vai này vai kia, giỡn đùa cùng nhau thật vui vẻ. Trong thời gian đó, tôi lại được nghiệm thêm cái ý trong bài viết Hầu Bóng : một hình thái kịch nghệ đặc thù của Tường Vũ Anh Thy "Họ đạt tới nghệ thuật kịch phản kịch. Trước và trong khi trình diễn, diễn viên chính vẫn nhìn thấy mính trong tấm gương giấu kín dưới gầm bàn hoa quả phía trước. Đây là đặc điểm lạ lùng, giúp ta thấy diễn viên rất tỉnh táo, và ý thức về vai trò họ đang mô phỏng và nhập vai. Họ đạt được tới nghệ thuật kịch đương đại : Tôi vẫn là Tôi".

Thật là vậy! Ai đó bảo tôi đóng kịch, ngụy biện, hay tôi khùng, thì tôi cũng đành chịu. Khi tôi biết được căn nhà của tôi ở đâu, dù có lang thang đến chốn nào chăng nữa, tôi vẫn biết tôi là ai, hay tôi là gì (nếu hiểu trong tinh thần của đạo Phật). Chẳng phải cố ý đóng kịch, nhưng ... tùy duyên mà niệm khởi, vì thế phương tiện cũng khác biệt.