25 October, 2011

October 25

Tôi cũng có thể bắt đầu chuyện tình tôi ...

1. ...với một cô sinh viên gặp nhau trong thư viện. Nàng sẽ ngạc nhiên cùng tôi cùng biển kiến thức của con người ở thế kỷ này. Chúng tôi sẽ yêu nhau, đi du lịch đây đó, sau khi nàng học xong chương trình đại học.

2. ...với một cô chủ tiệm tóc đang thành công với căn nhà trị giá 3 tỉ đồng mới xây cách đây 2 năm. Nàng đã có 1 đứa con gái tuổi vị thành niên, nên chúng tôi chẳng cần phải suy nghĩ có thêm con cái. Chúng tôi sẽ về quê nàng ở Cà Mau thăm gia đình, được nghe tiếng chó sủa, tiếng gà gáy, mùi khói phảng phất trong không gian.

3. ...với một cô sinh viên đang cần trau giồi thêm Anh Văn, mà tôi sẽ là người thầy nghiêm nghị như trong tiểu thuyết. Một hôm, cô ấy sẽ cảm thấy nhớ tôi, yêu tôi, dệt mộng cùng tôi đến trăm năm. Đời tôi sẽ là chàng hoàng tử với con ngựa bạch mã từ phương xa, đưa nàng về Mỹ, có con và ...

4. ...vân vân, và vân vân ...

5. Tôi và nàng cùng thích một đoạn văn trên trang Phật Giáo từ cuối năm 2010. Tôi chú ý đến nàng, tìm tòi trên mạng tất cả những gì tôi có thể google được. Sau khi cho nhau địa chỉ blog, số điện thoại, và điện thư, chúng tôi chia xẻ và thách thức nhau. Kéo nhau lên, đè nhau xuống bằng tất cả hăng say của cuộc chiến giới tính. San bằng những cái lồi lõm của nhau bằng tâm thức người cho kẻ nhận. Điều đó cũng chưa thể ấn chứng cho tình yêu chúng tôi sẽ bền lâu.

Với cái chân khập khễnh và nghiện thuốc lá của tôi (trong đôi mắt thẩm mỹ của xã hội thì chình ình ra đó) - chẳng có gì tiêu cực hơn về mình để phải che đậy, nên tôi có thể hỉ hả cười cả ngày! Ngoài bộ mặt ác quỷ của nàng đầy quyền năng lạnh lùng, nàng cũng cho tôi thấy đứa bé yếu đuối trong nàng. Điều này cũng chẳng chắc gì để chúng tôi lựa chọn đời sống lứa đôi mãi mãi.

Cung hoàng đạo của nàng là Xử Nữ, gần như hoàn toàn đối lập với của tôi là Song Ngư. Nàng giỏi bới lông tìm vết, còn tôi giỏi lơ tơ mơ trong thâm cung bí sử của riêng tôi. Trực giác của đôi bên đều mạnh, có thể đọc được kẽ hở của nhau rất nhạy bén, có khả năng đọc được vai trò diễn viên kịch tính của nhau. Về đến Sài Gòn từ ngày 8 tháng 9 năm 2011, nhìn cách cư xử trực tiếp của nhau trong cuộc đời, có những lần chúng tôi cảm thấy ngộp thở, nhưng rồi sau đó lại hài hòa trở lại. Tính xấu của nhau cũng như tính tốt của nhau biết nhau mồn một. Cũng chưa chắc nó sẽ giúp chúng tôi hạnh phúc bên nhau.

Nói cho cùng, chẳng có gì chắc chắn trong cuộc đời này.

Ngày nào bên nhau, ngày đó biết vậy! Như thế lại khỏe! Chẳng ai đè lên nhau ước lệ nào. Thanh thản làm bạn bên nhau, tôn trọng con người thật của nhau, và để mọi chuyện diễn tiến theo ngày tháng. Những gì cần làm cho nhau đều phát nguồn nơi chốn tự nguyện. Bây giờ, chúng tôi đang được bình an cho dù có những ngày không gặp nhau.

Yêu nhau đó, nhưng đồng thời cũng biết rằng "Mỗi người chúng ta, ai rồi cũng sẽ từ giã cuộc đời này một mình. Cho nên ta hãy tập đối diện với sự cô đơn căn bản ấy ngay từ bây giờ, hãy làm bạn với nó." (30 ngày thiền quán - Joseph Goldstein)!

Chúng tôi cùng bằng lòng như thế!

Hì!