18 October, 2011

October 19

Buổi sáng hôm nay khi bước ra ngõ đến quán phở quen thuộc, tôi lại thấy cô ấy thấp thoáng từ xa, đang ngồi trên chiếc xe trước cửa tiệm bán bánh cuốn chờ đứa con. Chúng tôi vẫn chỉ chào bằng ánh mắt mà không ngỏ một lời nói nào.

Nếu em chẳng hé một lời, anh cũng đành lấy im lặng nơi em lấp đầy tim mình rồi nín thinh chịu đựng. Anh sẽ đứng im chờ đợi, như đêm tối có sao canh chừng, như đêm tối cúi đầu kiên nhẫn.

Bình minh chắc thế nào cũng đến, bóng tôi rồi sẽ tan đi và tiếng em sẽ trào tuôn thành nguồn suối vàng óng lan tỏa khắp bầu trời.
(Tagore)


2.

Hôm qua trên đường đến khu Cư Xá Bắc Hải ở quận 10, gặp nhà thơ Phạm Thiên Thư ở trên đường Hồng Lĩnh, tôi thấy một anh ở tầm tuổi 20, đang ôm bà già, dưới lề đường nắng gắt bụi mù. Hai bà cháu (hay hai mẹ con), ngồi bệt xuống đường nhìn ngược đoàn xe đang chảy về họ. Bà cụ tuổi đã lớn, móm mém, đôi mắt nhắm nghiền như đang trong cơn đau. Lần đầu tiên gặp nhau, nhà thơ đẹp trai hơn hình dạng tôi có trong tâm trí khi được nghe bạn tôi mô tả dung mạo ông cách đây nhiều năm. Năm nay đã 71 tuổi, ông vẫn hút thuốc liên miên.

3.

Tình yêu tôi ơi! Chúng ta là những hạt lúa, khi gieo xuống sẽ trổ mạ, em yên tâm nhé! Mạ nhánh xanh, mà hạt lúa vàng và tròn. Nếu như tâm thức và hình hài chúng ta đang trộn lẫn vào nhau đã rất dị hình dị tướng, thì em yêu ... đừng sợ hãi mà hãy đón nhận, vì hạt lúa rồi sẽ đơm bông và ra hạt.

4.

Tôi đang cảm nhận tôi đã trở thành người Sài Gòn. Đen như người Sài Gòn, ăn uống ngủ nghỉ như người Sài Gòn, chỉ có nỗi lo của người Sài Gòn là tôi chưa có. Cho dù đã biết bộ mặt trái của cuộc sống nơi đây, tôi vẫn yêu Sài Gòn, và hình như yêu luôn cả cái mặt trái nọ. Tôi yêu cái vị nhặng nhặng thơm thơm nơi nào cũng như thế của ly trà đá Sài Gòn, mùi mồ hôi chua chua của mưa trên da thịt, mùi khen khét của nắng trên áo quần. Yêu đường cong nét đẹp của người phụ nữ trên chiếc xe gắn máy, và ... hình như yêu nhất cái "nhiều chuyện" của người dân. Ở ngõ 18A đường Nguyễn Thị Minh Khai, tôi may mắn có tiệm phở Trung Dũng hợp khẩu vị cho mỗi buổi sáng và hàng cháo lòng Kim Thanh cho mỗi buổi chạng vạng tối. Họ đã quen món tôi hay gọi, phở chín, ly cà phê đá, và tô cháo chỉ lấy dồi. Ở đây, sáng nào tôi cũng dậy vào khoảng 5 giờ hoặc trễ nhất là 6 giờ sáng như một thói quen ngàn xưa nào đó. Gửi thư về Florida cho bà Nancy nhờ bà ấy cho đi những đồ đạc để tôi trao cái ổ của tôi lại cho chủ đất.


5.

Vẫn những cơn mưa bất thường, mấy ngày nay ở đây oi bức, nên tôi vẫn thường bật máy lạnh trong phòng. Có lẽ mùa thu đang đến.

Tôi vẫn là con bướm dạo quanh vườn hoa rực rỡ sắc hương.