26 January, 2011

lời ca mùa đông ở St. Pete







mỗi ngày tôi thấy mình càng gần gũi với mặt đất
dần thoáng hơn những nỗi băn khoăn những muộn phiền
người bạn trẻ bảo rằng đó là trạng thái vô chung vô thủy
tôi cười hì hì ...
chẳng là văn chẳng là thơ

ông bạn già bảo tôi ngừng ý định xông xáo vào cuộc đời 

để giữ được trạng thái ngồi bán già cùng thủ ấn mỗi bình minh
thời gian dần trôi ...
tôi xoay trái rồi lùi lại bên phải
để thấy mình chưa từng đến cũng chẳng bao giờ đi
buổi sáng nay
khuyên một người để nhìn lại thấy đó là lời tự mình nhủ

nhiều sự kiện trong đời sống cùng chung một mã số
 

đừng sợ mất ...vì chẳng có gì để mất