24 January, 2011

Clearwater, Florida









Sau khi đi xem thêm một căn nhà để mua, Phụng đến đón tôi ra biển chơi. Cả ngày hôm qua, trời gió lớn và hơi lạnh, bị chôn chân ở nhà, tôi sung sướng đi ngay. Trên đường đi, ghé vào quán Starbucks mua ly doppio (double espresso) uống cho đỡ mụ người. Sau nửa tiếng lái xe, Phụng, Đức, và tôi đến được bãi biển Clearwater được nổi tiếng là một trong ba bãi biển đẹp nhất của Florida.

Cát trắng và mịn, nghe Phụng nói giống như cát ở Qui Nhơn. Chúng tôi lang thang trên bờ ngắm sóng. Sau đó, thả bộ trên peer dẫn ra biển. Có vài hàng xén nhỏ bán nữ trang và quà lưu niệm, có hai ông làm nghề thổi bong bóng dạo, có bà họa sĩ đang bầy tranh ra bán, có ông ca sĩ cầm đàn thùng giúp vui. Trời mênh mông nắng đâu đó xen vào những làn gió rét vừa cho khách đi dạo.

Nơi đây, trên con đường chính của thành phố chin chít những khách sạn và quán ăn. Tôi nhận xét thấy khác ở California là chuyện đậu xe phải trả tiền. Có lẽ vì là những bãi biển du lịch nên tiểu bang Florida thâu tiền đậu xe 24/24, 7 ngày một tuần; còn bên California, thì chỉ đến 7 giờ chiều, và miễn phí vào ngày Chủ Nhật. Giá đậu xe là $1.50/tiếng từ ngày thứ Hai đến thứ Bảy; Chủ Nhật thì $2/tiếng. 

Khi lái xe về nhà, chúng tôi thấy những căn biệt thự, mỗi căn một kiến trúc tân kỳ khác nhau, đáng giá cả bạc triệu. Phụng và Đức cùng bảo nếu có bạc triệu, thì về Việt Nam ở sướng hơn. Hì! Well... ít ra người Việt Nam còn có sự lựa chọn này. Tôi ghé chợ định mua bánh ngọt đem qua nhà bà hàng xóm chiều nay để ăn tráng miệng bữa tối, chợt thấy vài chậu hoa tulip, thấy làm lạ vì ở Florida đã có loại hoa này thường nở vào tháng 2 bên miền Tây. Khi đem qua tặng bà, bà bảo tôi từ ngày chồng bà chết từ 20 năm nay, tôi là người đầu tiên tặng hoa cho bà. Tôi vừa cười, vừa hug bả. Trong tôi có nhiều niềm vui ngoài niềm vui này.