02 January, 2011

cánh bướm

Ngày còn bé, tôi đọc được câu ngạn ngữ "Đời là một hài kịch đối với những người hay suy nghĩ và là một bi kịch đối với những người đa cảm [Horace Walpole (?)]. Tháng 3 này đến ngày sinh nhật thứ 50, tôi nhận thấy những gì mình đã đón nhận vào lòng đang lên men cho tôi một cơn say lạ lẫm. Chẳng còn hài hoặc bi, chẳng còn có, chẳng còn không. Càng ngày tôi lại càng thấy mình như cánh bướm nhởn nhơ đây đó thưởng thức những bông hoa đang nở. Mà hoa trần gian thì nhiều quá, đôi khi tham lam không thể ngừng cơn say của cánh bướm. Mỗi bông hoa là một câu chuyện, một cá tính, một nét đẹp, một tiểu sử. Khi thưởng thức bông hoa, cánh bướm ấy đồng thời thưởng thức luôn cả thinh không - bầu không gian đang chứa đựng hương thơm đó. Cùng một lúc cảm nhận một bông hoa, cánh bướm cũng tận hưởng cả một rừng hoa bát ngát từ vô thỉ.

Cơn say hóa làm nhiên liệu riêng cho cánh bướm. Đôi khi nó khẽ khàng đậu trên cành lá để nhìn vào chính nó, để sung sướng riêng nó một dòng say miên man bất tận.