26 June, 2011

lộc ăn




2.

Buổi sáng hai dượng cháu ra chợ. Buổi tối quanh bàn ăn có tiếng rên lẫn trong tiếng cười rú. Có gì đâu! Trên bàn ăn là tô canh rau đay mồng tơi, cá thu kho riềng, và đĩa cá om cần nước. Thay vì chỉ ăn 2 chén như thường lệ, tôi chén đến 3. Gần 2 tuần, từ ngày về lại California, ở với dượng, tôi được ăn nhiều món nhà quê Bắc kỳ như đậu phụ chiên chấm mắm tôm, đến món tỉnh như cá om cần nước. Tôi cũng học hỏi được nhiều cách nấu của người Bắc cổ. Dì Vân và dì Thuần đã dạy tôi cách ăn chay giản dị hơn bất cứ nhà tu hành nào mà vẫn ngon miệng. 

Trong lúc đứng rửa bát, tôi ngẫm nghĩ mình có lộc ăn ngon. Ngày còn bé, mẹ tôi mỗi chiều đi làm về, nấu cơm cho cả nhà. Ông ngoại tôi là người sành ăn, nên tôi được hưởng ké. Khi lấy vợ, cô ấy cũng khéo nấu ăn. khi lang thang ở với dì Thuận cũng được ăn ngon, mợ Bích chiều chồng người sành ăn, nên cũng được hưởng ké lộc. Khi ở chùa, có những bữa Phật tử cúng dường cho thầy, cũng được hưởng; ở Florida, bà Nancy cũng khéo nấu ăn, đến nhà Vị, cũng là tay khéo nấu. Đến đâu cũng được ăn ngon. Hì hì ...

Trưa nay ngồi tước đọt rau bí, tôi nhớ đến mẹ tôi và bà ngoại tôi. 

Xin tạ ơn mọi người và cuộc đời.