12 September, 2013

September 12

Trong đời sống chẳng có gì thuộc về mình, thênh thang như mây trời dạo chơi cùng núi rừng bốn bể. Ghé thăm thành phố nghe dòng nhạc trữ tình nhân gian; ghé thăm những con đường ngắm nghía nụ cười; ghé thăm trái tim người nghe nhịp đập mềm mại. Ta đã từng như thế! Ta đã từng như thế! 

Dạo quanh cội bồ đề rồi lại lững thững trôi. Nhấm nháp hương vị đồ ăn thức uống rồi nằm nghỉ ngơi trên mi mắt trẻ thơ. Ngõ ngách chữ nghĩa, con hẻm ngôn từ thơ mộng. Ta đã từng như thế! 

Ta đã từng thương rừng xanh biển rộng như thế, thương bình minh bóng đêm nhân gian như thế!