01 December, 2010

Buổi tối đêm qua, trong khi format lại trang blog, tôi nhớ ra năm 2005 khi mới bắt đầu mở blog, tôi không post được Youtube và nhạc, nên không vui cho lắm. Đến tháng 11 năm đó, về Seattle mở tiệm phở, nên chẳng thời thì giờ đâu mà ngó ngàng đến nó. Bây giờ software của blog cũng nhiều tân tiến hơn, tôi cảm thấy hài lòng với những dụng cụ tôi có thể có. Quay qua quay lại, vậy mà đã 5 năm. Wow!

Sáng nay trời ấm, ngồi uống cà phê trong sân nhìn ra vườn, tôi thấy những sợi tơ giăng trên mặt đất. Dưới ánh sáng, nó lung linh, đu đưa trong gió. Qua blog một người đọc tin, thấy 2 câu thơ "Trong me bun chi la bun - Ngo roi moi biet trong bun co sen (Bao Sinh)." Beautiful!!!

Tôi cũng đang sắp xếp thu gọn cuộc đời mình thêm một lần nữa. Project làm web site cho chùa cần phải hoàn tất trước ngày 19. Sau khi ở Las Vegas cho đến ngày 25 tháng 1, tôi muốn qua Tampa, Florida, tìm mua căn nhà nho nhỏ. Chương trình này đã muốn thực hiện từ năm ngoái, nhưng dùng dằng chuyện này chuyện kia đến năm nay. Oh well... eventually, everything falls into its place!


Lâu lắm rồi tôi mới nghe lại bài ca Tâm Kinh. Vẫn đầy cảm động như ngày đầu tiên. Có lần tôi nói với cô ấy: "Anh chỉ làm người kiếp này thôi, vì khi liễu sinh thì thoát tử. Làm như ở kiếp này, anh đến để nhặt lên cái chìa khóa đó, đến đây nhặt lên mảnh puzzle đó, để rồi... poooof! Anh không có nguyện làm bồ tát, nên... hết kiếp này, có lẽ đi luôn..." Tôi cười, tiếp theo "Nói là nói vậy thôi, nó cũng chẳng hẳn là vậy đâu nhé!"
  
Sau đây là bài ca Đại Bi Chú - bài ca mà tôi có thể hát theo từ sáng đến tối không biết chán.