May it rain
May it rain on this troubled world
May this rain erase borders
May it mix colors, forms, and times.
May it rain upon me
May the sound of this rain
Wash myself from myself
May this rain dissolve me
Until I recognize myself in trees, mountains, and people.
May I keep hearing this rain
Through the clamour of ambitions.
May it rain
May it rain upon our confused minds
And (that) through this rain
May we return home.
-Guy Laramée, March 2010
2.
Đây là những tác phẩm "hùng vĩ" của nghệ sĩ điêu khắc Guy Laramée. Hầu hết các tác phẩm điêu khắc của nghệ sĩ này đều sử dụng từ điển, bách khoa thư cũ kĩ, sau đó tỉ mẩn với các trang sách để tạo nên những kì quan thiên nhiên vô cùng sống động. (Sưu tầm)
Khi còn là một đứa trẻ, tôi luôn mong ước được trở thành anh hùng. Tôi muốn cứu cả thế giới và làm mọi người có một cuộc sống hạnh phúc. Nhưng tôi biết là cần một sức mạnh rất lớn thì mới có thể biến giấc mơ của tôi thành sự thật. Do đó tôi thường tưởng tượng ra các cuộc phiêu lưu để tìm các thiên thể trong thiên hà từ hành tinh Krypton, một việc làm rất thú vị, nhưng không mang lại nhiều kết quả. Khi tôi lớn hơn một chút và nhận ra rằng khoa học viễn tưởng không phải là nơi chứa đựng một sức mạnh siêu phàm, tôi đã quyết định dấn mình vào cuộc phiêu lưu làm khoa học thực sự, để tìm những điều thật sự có ý nghĩa.
Và điểm khởi đầu của tôi cho hành trình này chính là California với một chương trình nghiên cứu dài 30 năm của UC Berkley, nghiên cứu các bức ảnh của sinh viên trong một cuốn sách niên giám cũ và cố để tính toán sự thành công và hạnh phúc trong cuộc đời của họ. Bằng việc nghiên cứu nụ cười của các sinh viên, những nhà nghiên cứu từ đó có thể dự đoán một cuộc hôn nhân sẽ trở nên thỏa mãn và bền vững như thế nào, nó sẽ có được bao nhiêu điểm trong những bài kiểm tra chuẩn hóa về sự hạnh phúc và nó sẽ truyền cảm hứng được cho những người khác ra sao. Trong một cuốn sách niên giám khác, tôi đã tìm thấy hình ảnh của Barry Obama. Lần đầu tiên khi nhìn tấm hình này, tôi đã nghĩ rằng những sức mạng siêu nhiên đó đến từ cổ áo của ông ấy. Nhưng giờ thì tôi biết tất cả các điều đó đến từ nụ cười của ông ấy.
Giờ chúng ta sẽ nói về một ví dụ khác đến từ dự án nghiên cứu vào năm 2010 của trường Đại học Wayne State nó dựa trên những thẻ bóng chày trong thập niên 40 của thế kỉ 20 của những cầu thủ thi đấu trong Major League. Nghiên cứu đã cho thấy rằng một cầu thủ cười bao nhiêu có thể nói nên cuộc đời của cầu thủ đó. Những cầu thủ mà không cười trong bức hình của mình có tuổi thọ trung bình chỉ 72.9 năm. Trong khi đó những cầu thủ cười trong bức hình có tuổi thọ gần 80 năm
(Cười)
Một điều rất tốt là chúng ta thực sự sinh ra cùng với nụ cười. Bằng việc sử dụng kĩ thuật siêu âm 3D, chúng ta có thể nhìn thấy thai nhi đang trong giai đoạn phát triển cũng có những nụ cười thậm chí khi còn trong bào thai. Khi đứa trẻ được sinh ra chúng sẽ tiếp tục cười -- về cơ bản, phần lớn ở trong giấc ngủ. Và thậm chí những đứa trẻ mù cũng cười với những tiếng nói của con người. Cười là một trong những biểu hiện cơ bản, mang đặc tính sinh học nhất của tất cả mọi người.
Trong những nghiên cứu được tiến hành ở Papua New Guinea, Paul Ekman, nhà nghiên cứu nổi tiếng nhất thế giới về nét mặt thấy rằng ngay cả các thành viên của bộ tộc Fore những người hoàn toàn không tiếp xúc với văn hóa phương Tây, và cũng nổi tiếng với các nghi lễ ăn thịt đồng loại khác thường của họ, cũng dùng những nụ cười để diễn tả cảm xúc trong những trường hợp mà tôi và bạn cũng sẽ cười. Từ Papua New Guinea tới kinh đô điện ảnh Hollywood rồi tới nghệ thuật đương đại ở Bắc Kinh, chúng ta vẫn thường xuyên cười, và bạn cười để thể hiện sự thích thú và sự hài lòng.
Có bao nhiêu người trong khán phòng này cười trên 20 lần một ngày? Xin hãy giơ tay lên. Ồ, wow. Và ở ngoài khán phòng này hơn một phần ba dân số thế giới cười hơn 20 lần một ngày, và có dưới 14% dân số thế giới cười ít hơn 5 lần một ngày. Trên thực tế, những người có được nhiều khả năng siêu phàm ấy nhất chính là trẻ em, chúng cười trên 400 lần trên ngày.
Bạn đã bao giờ tự hỏi tại sao ở bên cạnh trẻ em những người cười rất thường xuyên làm bạn thường xuyên cười hơn? Một nghiên cứu gần đây tại đại học Uppsala ở Thụy Điển đã chỉ ra rằng, thật khó để nhịn cười khi bạn nhìn một ai đó đang cười. Bạn sẽ hỏi tại sao ư? Bởi vì nụ cười có khả năng lây lan và nó chặn lại sự kiểm soát mà chúng ta thường đặt trên cơ mặt của chúng ta. Bắt chước một nụ cười và trải nghiệm nó một cách thực tế giúp chúng ta nhận biết được đâu là nụ cười thật và đâu là nụ cười giả tạo, và từ đó chúng ta cũng có thể nhận biết được trạng thái cảm xúc của những người đang cười.
Trong một nghiên cứu về sự bắt chước của đại học Clermont-Ferrand ở Pháp, các tình nguyện viên đã được hỏi để xác định đâu là nụ cười thật đâu là nụ cười giả trong khi ngậm một chiếc bút chì trong miệng để cản trở các cơ gây cười. Nếu không sử dụng bút chì, các tình nguyện viên là những người phán xét tuyệt với, Nhưng khi có bút chì trong miệng, khi họ không thể bắt chước nụ cười họ nhìn thấy, sự phán đoán của họ đã bị hạn chế.
(Cười)
Bên cạnh việc nêu lên thuyết tiến hóa trong cuốn "Nguồn gốc muôn loài", Charles Darwin cũng đã viết về những lí thuyết về các phản ứng phản hồi trên khuôn mặt. Theo thuyết này hành động cười tự nó đã làm chúng ta cảm giác thoải mái hơn -- chứ không chỉ đơn thuần là một kết quả của cảm giác thoải mái. Trong bài nghiên cứu của mình, Darwin trên thực tế đã trích dẫn những nhận xét của nhà thần kinh học người Pháp Gullilaume Duchenne, người đã dùng sốc điện vào cơ mặt để gây ra và kích thích những nụ cười. Xin đừng cố gắng thử điều này tại nhà.
(Cười)
Trong một nghiên cứu có liên quan đến vấn đề này của người Đức các nhà nghiên cứu đã sử dụng phương pháp chụp cộng hưởng từ để đo hoạt động của não trước và sau khi tiêm Botox để kiểm soát các cơ cười. Những điều tìm thấy phù hợp với học thuyết của Darwin bằng việc cho thấy rằng những phản hồi trên khuôn mặt thay đổi quá trình xử lí của các nơ-ron thần kinh trong những vùng cảm xúc của não bộ bằng cách giúp chúng ta cảm giác tốt hơn khi cười. Cười kích hoạt cơ chế tận hưởng trong não bằng cách mà ngay cả chocolate -- một loại thức ăn nổi tiếng với việc tạo cảm giác thoải mái -- cũng không thể sánh được.
Các nhà nghiên cứu ở Anh đã tìm ra rằng một nụ cười có thể tạo ra những kích thích não bằng với việc dùng 2.000 thanh Chocolate. (Cười) Chờ chút, nghiên cứu đó cũng chỉ ra rằng nụ cười có mức độ kích thích ngang với việc nhận được 16,000 bảng Anh. Điều đó tương đương với $25,000 một nụ cười. Đó là một điều không tồi chút nào. Và hãy nghĩ theo cách này: 25,000 nhân với 400 -- quả là không ít những đứa trẻ có được cảm giác giống như Zuckerberg mỗi ngày.
Và không giống chocolate cười nhiều thật sự rât có lợi cho sức khỏe của bạn Nó có giúp bạn giảm lượng hóc môn gây ra stress như cortisol, adrenaline và dopamine, và làm tăng lượng hoc môn gây cảm giác hưng phấn như endorphin và làm giảm huyết áp.
Và nếu như vậy vẫn chưa đủ, thì cười có thể giúp bạn có được cái nhìn thiện cảm trong mắt người khác. Một nghiên cứu gần đây tại trường Đại học Penn State đã chỉ ra rằng khi bạn cười bạn không chỉ trông đáng yêu và nhã nhặn hơn, mà còn trông tự tin hơn.
Vì vậy bất cứ khi nào bạn muốn có một dáng vẻ tuyệt vời và tự tin, giảm căng thẳng hay cải thiện cuộc hôn nhân của bạn, hoặc có cảm giác như đang ăn một núi chocolate thượng hạng mà không phải gánh vào sự phiền toái từ calo -- hay giống như tìm thấy $25,000 trong túi của một cái áo vét mà bạn đã không mặc từ rất lâu, hay bất cứ khi nào bạn muốn có được một nguồn năng lượng cực lớn một thứ giúp bạn và những người xung quanh sống lâu hơn, khỏe hơn, và hạnh phúc hơn, Cười!
Có một thủa Picasso ví von con người là dụng cụ âm nhạc, và ông ta không ngừng thể hiện ý tưởng đó qua nhiều họa phẩm trong suốt cuộc đời ông.
Viện bảo tàng The Museum of Modern Art ở New York, đang triển lãm một số những họa phẩm của ông ấy, với chủ đề "Picasso: Guitars 1912–1914", từ ngày February 13 đến June 6, 2011.
Anh Thuyên, Phụng, và tôi rời nhà đi xem tranh ở Dalí Museum downtown St. Petersburg vào lúc 5 giờ chiều. Không gian ấm 70 độ, chúng tôi mở hết kính xe xuống để đón gió biển mặn. 20 phút sau, tìm chỗ đậu xe xong, chúng tôi bước qua hàng tre được trồng tỉa thật công phu quanh parking lot. Trước khi vào bên trong cửa, chúng tôi đi qua The Fountain of Youth, là một kiến trúc bằng những hòn non bộ khổng lồ, phun hơi nước và khói hai bên. Vào được trong cửa, chúng tôi vào gian hàng bầy bán những món quà đầy rẫy motif của Dali, từ cái ly đến nữ trang, từ quyển lịch đến cái áo, từ vật trang trí trong nhà đến phim ảnh DVD. Đi ngang qua khu bán hàng, đến quầy mua vé. Tôi và Phụng đã là hội viên nên khỏi trả tiền, còn lại vé anh Thuyên thì phải trả $10 (giá đặc biệt cho mỗi ngày thứ Năm trong tuần, từ 5 giờ chiều đến 8 giờ chiều). Vé vào xem triển lãm là cái wristband bằng giấy, có keo dán để chúng tôi tự dán vào cổ tay. Mầu của hội viên mầu vàng, mầu kia là bạc. Hội viên sẽ được giảm 10% mua hàng lưu niệm. Bên tay trái của ticket counter là Cafe Gala, nơi các bạn có thể ngồi nhâm nhi ly cà phê, uống rượu, ăn thức ăn nhẹ và ngắm bến thuyền buồm trên mặt nước. Đẹp tuyệt vời!
Đeo vé vào cổ tay chúng tôi bước lên cầu thang hình trôn ốc (The Glass Enigma) để lên tầng triển lãm tranh ở lầu 3. Vừa bước hết cầu thang mô phỏng theo đường cong của DNA, chúng tôi nhìn thấy phòng tranh Special Exhibits Gallery trước tiên (nơi lưu giữ những họa phẩm thí nghiệm của Dali), và ở bên tay trái cầu thang là phòng triển lãm chính - nơi 96 tác phẩm bằng sơn dầu đủ cỡ được chia làm 4 gian nhỏ: Early works, Surrealism, Masterworks, Mature Works. Rất nhiều người đủ mọi thành phần chăm chú nghe bà tour guide nói về tiểu sử của những bức tranh; có người chăm chú từng nét chi tiết trong từng bức tranh, có người còn mướn đeo cả cái headset chỉ để nghe riêng mình.
Tôi chỉ xem được một tiếng đồng hồ là thấy mỏi mắt, thèm điếu thuốc, nên bước ra ngoài ngắm kiến trúc lộ thiên. Đối diện với Dalí Museum là Mahafley Theater, nơi trình diễn những buổi hòa nhạc ca vũ kịch. Ở giữa là không gian thật nhẹ nhàng với những cội cây được giăng dây đèn xinh xinh. Ỷ mình là hội viên, khỏi phải trả tiền vé vào cửa, nên tôi cứ thong thả thưởng lãm trong nhiều dịp nữa. Trên đường về nhà, đi qua những khu phố có những quán cà phê nhỏ, xen lẫn giữa những tiệm bán hàng xinh xinh, Phụng nói khung cảnh này sao giống Sài Gòn quá! Chỉ có khác là không có xe gắn máy. Lòng tôi thật sự thích St. Petersburg vì nó có đủ những gì tôi muốn có. Florida là tiểu bang của nắng ấm (the Sunshine state), St. Pete là thành phố của nắng ấm (the Sunshine city). Whoa!
Trong link này có bản đồ của downtown St. Pete, cho bạn nào muốn nghía qua khu phố thơ mộng này.
Cả tuần qua, tôi vừa thu dọn hành trang, vừa gõ lại bản dịch tác phẩm tuyệt vời của Susanna Tamaro! Kỹ thuật thật chặt chẽ và đẫm tình người trang trải qua những dòng nhật ký tâm tình của một bà ngoại ở Ý gửi gấm cho đứa cháu đang du học ở Mỹ.
Từ câu chuyện"Màu tím hoa sim", Hữu Loan nói rộng thêm về sự chân thật trong thơ và cái giả trong cuộc sống. Bài thơ đã vượt không gian và thời gian, đi vào lòng người mặc dầu bị ngăn cấm thô bạo và ấu trĩ. ""Chuyện tôi về" bằng thơ của Hữu Loan là một khúc tráng ca bi phẫn:
30 năm không phải chuyện
một sớm một chiều
một ngày tù đã dài
như thế kỷ
đấy là tù trong ngục tối
không nghe thấy gì
không nhìn thấy gì
khác vô cùng với tù
ngoài đời, tù giữa chợ
lúc nào cũng phải chứng kiến
phải thấy
phải nghe...
một thứ tội hình
tâm lý chiến
lăng trì
Với những đoạn đối thoại đầy khinh bạc:
- Vì sao anh không làm nhà?
- Vì tôi mắc làm người.
Trời trở lạnh cả hơn hai tuần nay. Các khung cửa co lại nhanh hơn cánh cửa. Tiếng kẽo kẹt vang lên trong đêm vắng, như muốn nhắc nhở ta là vạn vật cũng đang trở nên trầm lặng hơn.
Ngoài vườn, có những giò thủy tiên đã đơm hoa, đang tỏa hương ngát một góc vườn. Có vài cụm vẫn chưa ra hoa, vẫn còn những đọt xanh mơn mởn. Cây hồng chỉ còn vài chiếc lá như những chiếc răng sún treo lắt lẻo trên cành.