28 January, 2012

January 29

On your 18th birthday.

How has your journey been? It has been good, right? Even though our normal life has been on and off, every time I think of you, I see those 2 big eyes staring at me full of curiosity and full of love for life. Those 18 years of mine has been full of your laughs and your energy. I am sure at a right moment, you'll find an answer for your existence somewhere in the maze of your consciousness. Just quietly sit down whenever you are in doubt, reflect upon a bond between us and all the memories attached.

There is still a lot of good things that you can experience and enjoy on your path. I have been your friend and you can count on it even long after my exit from the physical world. Your journey as an adult starts today. It's a beginning of standing on your own two feet and a declaration of a full independence from all excuses, blames, and ignorance. You are in charge of your own course of life from now on. I believe in your wisdom, your sense of direction, and your full load of energy. Let them be yours, and no one's else, truly companion. Let your journey be the journey of a life time.


At this moment, I am in your space, your inner feeling. I can feel your energy and it is full of serenity and good vibration. I can see your bright smile and love from your heart. I know you are at the center of your soul. I can feel your love for me and everyone around you.


I am forever grateful for having a friend like you in my life. I love you.


-h

2.
Trời hôm nay Sài Gòn vẫn đang xám xịt như chiều qua. Nó cho tôi cảm giác gần giống như thời tiết ở Seattle. Buổi sáng sớm vẫn có tiếng gà gáy, tiếng chó sủa, tiếng chim ca, tiếng xe máy động cơ thi thoảng vang lên. Sau khi viết xong lá thư gửi đến Tâm, đứa con gái thứ 2 vừa tròn 18 tuổi, tôi rơi vào cảm xúc bâng khuâng. Đi ra đi vào cảm nhận hố sâu của tâm hồn đang muốn kéo tôi xuống đáy. Ô hô! A ha! I hi! 

Thay quần áo định ra làm một cơ bi da, nhưng khi sắp bước ra cửa, lại thay đổi ý định. Ở nhà lang thang cùng nỗi thinh lặng tưởng như lòng mình đang đầy ắp nhưng lại đang rất vơi. "Nó" như đang muốn bám víu đang muốn đong cho đầy cái gì đó trong hiện tại, như đang muốn cân bằng một cõi nào đó đang hụt hẫng. Điều hụt hẫng đó cũng có thể là một quy ước nào còn vương vất trong tâm thức mình. "Nó" như người kiếm sỹ đang muốn rút kiếm chém vào kẻ thù lớn nhất - đó là chính mình - hoặc có thể tạm định danh là "cái lười". Suy nghiệm thêm nữa, kẻ thù "vô hình" đó cũng chỉ là ảo tưởng, thế là thanh kiếm samurai biến mất, để chợt lại nhìn thấy "nó" như người đang đói bụng muốn ra quán ăn mà lại rỗng túi.

3.
Ờ nhỉ, tôi có thể đi bộ qua những ngõ hẻm. Đôi khi trong lúc một mình lang thang, tôi lại nghiệm ra được một cái gì đó đang được hình thành.