"Nếu cho tôi 6 giờ để chặt một cái cây, tôi sẽ dành 4 tiếng để mài rìu".
"Một số điều có thể đến với những người chỉ chờ đợi. Nhưng một số điều quý giá khác chỉ dành cho những người hối hả và quyết đoán".
"Hãy nhìn vào những người đạt được thành công lớn. Đó là bằng chứng cho thấy tất cả mọi người đều có thể làm được như thế".
"Cuộc sống không nằm trong số năm bạn đã sống mà đó là những gì bạn đã làm suốt thời gian tồn tại".
"Đừng cảm thấy tiếc vì bụi hoa hồng có gai mà hãy vui vì trong bụi gai có hoa hồng".
"Một số điều có thể đến với những người chỉ chờ đợi. Nhưng một số điều quý giá khác chỉ dành cho những người hối hả và quyết đoán".
"Hãy nhìn vào những người đạt được thành công lớn. Đó là bằng chứng cho thấy tất cả mọi người đều có thể làm được như thế".
"Cuộc sống không nằm trong số năm bạn đã sống mà đó là những gì bạn đã làm suốt thời gian tồn tại".
"Đừng cảm thấy tiếc vì bụi hoa hồng có gai mà hãy vui vì trong bụi gai có hoa hồng".
2.
Cô bé lên 3 ôm búp bê vẽ vào trí óc một giấc mơ gì tôi không biết, nhưng ngày còn bé tôi mơ làm bác sĩ, lính cứu hỏa, cảnh sát, người lính trận... vân vân... nói chung là mẫu người hùng cứu mỹ nhân. Haizzz! Thời đất nước còn chiến tranh đó mà! Đến bây giờ những ước mơ nho nhỏ đó vẫn đem đến cho tôi những nụ cười rất nhẹ mỗi khi hồi tưởng.
Đã đi qua nhiều con đường và thấy nhiều hoang tưởng ngay trong chính mình, nên dạo này tôi chẳng còn hứng thú đi tìm cái gì ở ngoài mình. Đôi khi Nghi rủ tôi đi ăn, hay đi công viên, hay đi uống cà phê ở quán này quán nọ, tôi cũng ừ ừ đi chung cho vui chứ chẳng còn háo hức gì. Ngay cả nói chuyện với Hỷ, những đề tài về kinh Dịch, về Phật pháp, mà tôi đã từng say mê, bây giờ cũng chỉ là những câu ậm ừ, và ghi nhận để đó. Thi thoảng nghe pháp thoại của nhiều vị thầy đi trước, cũng chỉ ở mức khoảng 10 phút một ngày.
Hình như cảnh giới trong tâm hồn đã quá đầy. Đầy như phin cà phê đang chờ nước sôi? Cũng có thể tôi đang là một trái trên cành đang chín?