07 November, 2011

November 7

Lại thêm một ngày ít nắng, mây chì. Mưa cả đêm qua đã dứt, tôi lang thang dạo quanh hẻm. Con hẻm nhỏ thôi, mà đã 3 hàng hủ tíu xe, 4 cái tiệm cắt tóc. Xe rác thành phố, người tài xế dừng lại, xuống xe, nhặt từng bịch quăng lên thùng. Nơi đó, người nhân công mở toang từng bịch, và nhặt ra những gì có thể tái chế (recycle). Họ không dùng găng tay, chỉ dùng tay trần cho mọi việc.

2.

Về nhà, lấy mè ra ngâm nước, đãi mè, và rang được một bát với 2 thìa muối biển. Ngâm gạo lức, dùng nồi đất, nấu được một tô. Tiếng lách cách của nắp nồi thật ấm cúng. Bữa trưa hôm nay chỉ giản dị có thế. Gió thoang thoảng chui vào căn bếp như những áng mây bay qua vòm trời. Mùi thơm hơi nước từ nồi cơm xông lên... tan vào tâm thức. Một ngày nhẹ như thơ đang trôi qua.

3.

Bên Mỹ đã đổi giờ. Trời chắc đã trở lạnh ở những thành phố thân quen. Bóng tối của đêm đến sớm hơn trên những con đường tan sở.

Ở đây, tôi vẫn cởi trần trong nhà, chỉ mặc áo khi có khách đến thăm. Tất cả cửa sổ, cửa phòng ngủ, cửa bếp ra lan can, đều mở rộng đón ánh nắng chợt đến chợt đi.

4.

Vuốt


vuốt vàng ngọn lá sang mùa
vuốt xanh trời rộng vuốt đùa hoa thơ
vuốt thương một cõi mộng mơ
vuốt triền miên
vuốt dại khờ bấy lâu

vuốt từ bi
vuốt sân tham
vuốt si
vuốt đứng
vuốt nằm

....
vuốt không