... và hình như cũng chẻ hơn xưa ... hihi ... [Hơm được ganh tị ha :)]
2.
Ở cái xóm mà sáng thức giấc đến khi đi ngủ gặp toàn người già, khiến tôi cũng già hơn thì phải? Sáng sáng ra ngắm vườn, chiều tưới cây ngắm cá, đọc sách, uống trà, cà phê, ăn rồi lại ngủ, rồi lại ăn... Chà! Thành tiên hồi nào cũng chẳng hay! Haizzzz ... Nói ra thế nào cũng có bạn cười, vì chiều qua bật máy lạnh đắp chăn ngủ trong khi ngoài trời gần 96 độ F.
Đi loanh quanh phố thị, thấy thành phố này đúng cho người về hưu. Phần đông ăn mặc xuề xòa quần đùi áo t-shirt! Hiếm thấy quần tây áo sơ mi giầy da. Kinh tế ở thành phố này chắc cứ vậy mãi, khó mà khá hơn được. Những quán ăn thuộc loại sang trọng trải khăn vải thì cách xa nhà cỡ 10 miles.
Ở nhà không có bếp không có tủ lạnh, ăn sáng và ăn tối cùng bà hàng xóm Nancy, chỉ có ăn trưa thì ăn cái gì đó vớ vẩn qua loa cho xong bữa, có hôm bỏ luôn bữa trưa. Vậy mà quay qua quay lại hết ngày hồi nào cũng chẳng hay.
Có lần tôi tự hỏi không biết mình đang hưởng phước của ai, thì cô bạn bảo tôi đang hưởng phước của mẹ tôi. Tôi ngẫm nghĩ thấy có vẻ đúng.
Thôi thì ... ta dại ta tìm nơi vắng vẻ ... hơn, vậy!