21 August, 2012

August 21


Cát Hy (August 19)
Hơn 11 ngày đã trôi qua từ ngày bạn chào cuộc đời, chào nguời thân, chào nắng gắt và trăng mềm. Có lẽ bạn cũng đã quen tiếng rao mua ve chai, mua đồ cũ, lời gọi mua bánh chưng bánh giò, tiếng đàn dương cầm văng vẳng, tiếng chó sủa gà gáy, tiếng mưa rơi hắt vào cửa kiếng, tiếng gọi của bà ngoại của dì, của bố của mẹ, tiếng kinh tụng, tiếng hát ê a. Có lẽ bạn đã quen mùi gió thổi qua làn da, mùi nắng thơm buổi sáng bình minh. Ta cũng đã từng đuợc lớn lên như thế!
  
Sự hiện diện của bạn nhắc nhở ta mỗi đứa bé sinh ra là bông sen thắm tuơi. Ta nghiệm thấy nhân sinh là những cụm mây bay, hình tướng đã ẩn tàng nhân duyên vĩnh hằng. Ta cũng sẽ thành mưa tan vào dòng nước, trôi... trôi mãi qua rừng sâu núi cao, đồng bằng và biển rộng.  Bạn cũng thế, là dòng nước nuôi nấng những bông sen, những cánh đồng cỏ xanh lúa vàng, hoa thơm quả hiền.  

Ta đã quen với tiếng khóc của bạn khi bạn đói ăn, khi gắt gỏng tã ướt, khi kể lể, khi năn nỉ. Sự hiện diện của bạn đã nhắc nhở ta mỗi ngày là một ngày mới - chẳng thể tiên liệu trước được điều gì, mà hãy đón nhận sự việc xảy ra như thế với tâm thức không chấp trước. Ta chẳng vội đi đâu làm gì cả. Ta ở đây cùng bạn. Khi bạn ngủ đã tròn giấc, rồi thức dậy - khi bạn chán ngắm mây bay và muốn vòi vĩnh, khi bạn sẵn sàng chạy vào cuộc đời như cơn sóng nhỏ như ta đã từng.