Hôm nay nữa là 3 ngày tôi "ở rể". Căn nhà thoáng và mát, rộng 4 mét, sâu 16 mét, gồm có tầng trệt dùng làm nhà bếp, phòng tiếp khách, phòng vệ sinh, tầng 2 và tầng 3 có 3 phòng ngủ, 2 phòng tắm, và tầng sân thượng để máy giặt và nơi phơi quần áo. Mặt tiền và mặt sau căn nhà là ngõ hẻm rộng vừa đủ cho 1 chiếc xe hơi ra vào. Mẹ Nghi, em gái Nghi, mỗi người một phòng, nhường cho chúng tôi ở phòng master bedroom trên tầng 2.
Từ cửa sổ phòng ngủ, chúng tôi có thể nhìn thấy nhà hàng xóm qua tàng cây sơ ri. Từ sân thượng nhìn xuống, tôi có thể thấy phòng ngủ, phòng để ban thờ gia tiên nhà hàng xóm trước sau. Đâu đó, tiếng phát từ kênh TV của nhà này, tiếng nhạc đủ mọi thể loại từ nhà kia, tiếng nói chuyện từ nhà nọ. Lâu lâu một con chó sủa, là chó cả hàng xóm đều sủa chung. Ngày còn bé khi còn ở Sài Gòn, nhà tôi ở mặt đường; khi qua Mỹ, nhà này cách nhà kia cả khu vườn, nên đến bây giờ tôi mới được sống trong không gian "đặc thù" Sài Gòn.
Bây giờ ngoài Nghi, có thêm mẹ Nghi, và cô em gái ngoài giờ đi học lúc nào cũng sẵn sàng chạy đi mua món này món kia đem về nhà ăn chung. Mọi người chăm chút cho nhau mà chẳng cần phải nói ra. Cả ngày, tôi chẳng làm gì cả mà không hiểu sao thời gian vẫn trôi qua rất mau. Đời sống ấm áp và ổn định.